
Bài thiền tập này là một hành trình từ cái nhìn nhị nguyên tới cái nhìn bất nhị. Ban đầu Bụt không phải là mình, Kế đó Bụt là một phần của mình, Sâu hơn Bụt là mình bởi vì Bụt và mình cả hai đều vô ngã, và cuối cùng Bụt và mình đều là hơi thở và bước chân có tính cách an và lạc.