
Lá Thư thứ 5: "Thế giới này vô vị, nhưng có em."
Tôi đã từng nghĩ câu này thật hoang đường,mọi thứ đều vô vị.
Thế nhưng tôi nhận ra, dù là tình bạn hay là tình yêu, ""em"" cũng sinh động hơn tất cả những gì trên thế gian này.
Cho dù em đã từng là ai, từng tồi tệ thế nào, đến một ngày nào đó, em sẽ lại là ánh sáng cho một người mà thế giới đối với người đó chỉ có một màu xám xịt. Không chỉ vậy, trong lòng một ai đó, em lại trở thành sự ấm áp cuối ngày cho họ, không trùng hợp, không ngẫu nhiên, họ cũng đem lại cho em sự yên bình và ấm cúng.
Bởi vậy, người này sẽ có người kia, người thật lòng muốn ở bên em, vẫn sẽ ở bên em. Người nào vốn phải rời đi, họ cũng đã nên rời đi, nên đừng vì một người không tốt, một người vô vị như thế giới của em, lại quên mất rằng em đẹp thế nào trong thế giới vô vị ấy.
"Trong mắt người này, em không là gì cả, nhưng trong mắt tôi, em là tất cả."