
Bao Điều Không Nói là một câu chuyện cảm động về gia đình, khắc họa những trăn trở của "nghề" làm cha mẹ.
Là con gái của một giảng viên đại học và một người mẹ với con đường học vấn bị đứt đoạn Lydia bị thúc ép, bị nhồi nhét học từ khi còn rất nhỏ với mục tiêu trở thành niềm tự hào cho gia đình. Thuở nhỏ, những bài toán hay kiến thức khoa học là niềm say mê vô tận với Lydia, cô hấp thụ trọn vẹn khao khát của cha mẹ cô về con đường tri thức. Tuy vậy, Lydia dần gãy khi tiếp xúc với chương trình phổ thông, lê lết và vượt cạn khi gặp phải kiến thức cấp cao mà cần cù không bù thông minh được.
Tuy vậy, Lydia không thổ lộ được cảm xúc thật của mình, cô bé nén mọi cảm xúc lại và trưng ra sự hạnh phúc hài lòng giả tạo để cha mẹ được hạnh phúc. Để rồi chiếc lò xo trong Lydia bật tung, cô nổi loạn ngầm, cô chấp nhận dấn thân vào ngõ quỷ và sau cùng là đành đoạn buông bỏ...
Câu chuyện về Lydia đặt ra suy ngẫm lớn về cách giáo dục con cái của các bậc cha mẹ Á châu. Kì vọng được đặt quá nhiều, luôn dư thừa áp lực và thiếu hẳn đi chia sẻ, thấu hiểu, họ càng đẩy những người con vuột mất khỏi họ nhanh chóng.
Cán cân quan tâm lệch hẳn về phía trí lý và mục tâm lý hoàn toàn bị bỏ quên trong quá trình nuôi dạy con, những đứa trẻ chỉ được đánh giá ngoan khi làm đúng định hướng mà cha mẹ đưa ra. Thêm nữa, quá trình nuôi dạy con cũng rất cần sự công tâm để trẻ không bị tủi thân. Lydia được chăm bẵm hết mức bởi tiềm năng và cô đi đúng theo lộ trình mà cha mẹ đưa ra, là lớn lên con sẽ trở thành bác sĩ. Trong khi anh của cô, Nath lại bị bỏ quên đến tội. Nath mê thiên văn từ bé nhưng cha mẹ lại cho đó là thứ viển vông bởi bác sĩ mới là nghề chân ái. Họ bỏ bê Nath và tập trung vào Lydia, nhưng như một sự trớ trêu, khi Lydia dần đi xuống thì Nath chính là người đem lại vinh quan học thuật về cho gia đình và điều này góp phần không nhỏ vào sự tuyệt vọng tinh thần ở Lydia.
Điều mình thấy hợp lý nhất trong cách giáo dục của vợ chồng James - Marylin là khả năng tạo niềm ham thích học thuật cho con ngay từ lúc nhỏ. Tuy vậy, mọi chuyện có thể tốt hơn nếu họ biết cách nuông theo thiên hướng phát triển của Lydia để thay đổi con đường cho cô bé.
Bao Điều Không Nói đặt ra câu hỏi, nuôi dạy con như thế nào cho đúng?
Người ta luôn chạy theo khẩu hiệu phát triển toàn diện cho trẻ nhỏ, nhưng thiết nghĩ phát triển cân bằng, mới nên là điều hướng đến. Không chỉ chuyên vào giải bài tập hay thi cử, trẻ cần thật sự được sống với tuổi thơ, được đi đó đây, chơi này nọ, học cách sống, phát triển trong tập thể và sẵn sàng va chạm trong các mối quan hệ xã hội. Lydia thiếu hẳn những kĩ năng mềm này, cô chưa từng có khái niệm đến nhà bạn hay tham gia bất kỳ một hoạt động ngoại khoá nào, bởi mẹ Marilyn bắt cô bé đi học xong là về thẳng nhà. Khi Lydia dần bị ngột ngạt trong gia đình, bạn bè như chiếc mỏ neo cuối cùng để níu giữ cô lại, nhưng đó lại là một điều quá xa xỉ với cô bé.
Không chỉ nói về gia đình, Bao Điều Không Nói còn bàn luận khá sâu sắc về tình cảnh của người nhập cư châu Á tại Mỹ. Tác giả vạch ra những hình ảnh rất thật về nạn phân biệt chủng tộc với người Hoa ở đây, từ điệu bộ dùng hai ngón tay để trêu cặp mắt một mí, những tiếng Ching Chong đầy chế giễu cho đến sự khinh miệt rõ ràng mà James phải nhận từ mẹ vợ của mình. James và những đứa con luôn phải nhận những câu hỏi và nghi ngại về gốc gác của họ, họ phải vật lộn để hoà nhập với giấc mơ Mỹ, nhưng giấc mơ ấy không thể nào mở rộng đón chào họ 100%. Bản thân là một người gốc Hoa, có lẽ tác giả viết những điều ấy để bày tỏ những kìm nén của chính cô khi mang phận nhập cư tại xứ cờ hoa.
Bây giờ hãy cùng The Rich Audio (TRA) khám phá cuốn sách này nhé!