
Anh Bình giữ vững tinh thần lạc quan trước những đổi thay trong cuộc sống | Thiền 21 ngày – Kiến tạo sức mạnh từ sự tĩnh tại
Anh Bình năm nay đã ngoài 50, cái tuổi mà lẽ ra người ta đã có thể an hưởng thành quả của cả một đời nỗ lực. Thế nhưng, cuộc sống lại không hề phẳng lặng như anh vẫn nghĩ. Trong gia đình, vợ anh, chị Hạnh, luôn là người phụ nữ tảo tần, lo toan mọi việc, còn cậu con trai duy nhất, An, thì đã là sinh viên đại học. Anh tưởng rằng mọi thứ đã đi vào quỹ đạo, nhưng rồi một cơn bão bất ngờ ập đến.
Trong công ty, anh Bình, một người có thâm niên và uy tín, bỗng nhiên bị giáng chức. Công ty gặp khó khăn, và việc cắt giảm nhân sự, tái cấu trúc là điều không thể tránh khỏi. Hơn 20 năm gắn bó, giờ đây anh cảm thấy mình như một con tàu lạc lõng giữa biển khơi. Nỗi bất an, lo lắng bủa vây. Anh sợ hãi, sợ mình sẽ trở thành gánh nặng cho vợ con, sợ mình không còn đủ sức để đương đầu với cuộc sống.
Những đêm mất ngủ, anh Bình trằn trọc nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh đèn mờ ảo của thành phố như càng làm tăng thêm sự cô độc. Anh nhớ đến những ngày tháng còn trẻ, đầy nhiệt huyết. Giờ đây, anh thấy mình như một chiếc lá vàng, chênh vênh giữa gió đông.
Rồi một buổi sáng nọ, khi nhìn vào trong gương, anh Bình thấy khuôn mặt mình phờ phạc, tiều tụy. Anh chợt nhận ra mình không thể cứ mãi chìm đắm trong nỗi tuyệt vọng này. Anh ngồi xuống, tự đối thoại với chính mình.
"Tôi hít vào thái độ tin tưởng, thở ra mọi sự hoài nghi, ngờ vực."
"Tôi hít vào tinh thần lạc quan, thở ra mọi sự bi quan, tiêu cực."
"Tôi hít vào bầu năng lượng tràn đầy hy vọng, thở ra cảm giác hụt hẫng, tuyệt vọng."
Anh thầm nhủ “Tôi là tâm hồn tin tưởng, lạc quan, hân hoan và tràn đầy hy vọng”.
Anh bắt đầu thay đổi. Anh dành thời gian tìm hiểu về những kỹ năng mới, những lĩnh vực mà trước đây anh chưa từng để mắt tới. Anh tham gia các khóa học trực tuyến, đọc sách và trò chuyện với những người bạn tích cực. Anh xem khó khăn này là một cơ hội để học hỏi và trưởng thành.
Anh nói với vợ và con trai "Ba vẫn ổn. Mọi việc rồi sẽ ổn thôi". Vợ của anh, chị Hạnh, thấy chồng mình không còn ủ rũ nữa mà thay vào đó là bình tĩnh, chủ động, nên chị cũng cảm thấy an lòng hơn. An, cậu con trai, thấy ba của mình mạnh mẽ vượt qua khó khăn, cũng thêm tin tưởng và tự hào.
Trong một lần anh Bình kể câu chuyện về một nhà khoa học đã tìm ra một loại thuốc mới nhờ vào một thí nghiệm thất bại, An đã hỏi "Vậy sai lầm có phải là một điều xấu không ba?".
Anh Bình mỉm cười và trả lời "Không, con trai. Những thành tựu vĩ đại nhất trong lịch sử lại xuất phát từ những sai lầm. Một thí nghiệm thất bại có thể dẫn đến một phát minh hoàn toàn mới. Ba không để cho sai lầm kéo mình xuống. Ba lấy nó làm bệ phóng để tiến xa hơn. Mỗi vấp ngã đều trở thành một bước đệm, giúp ba trở nên mạnh mẽ, khôn ngoan và kiên cường hơn".
Anh Bình đã học được cách kiên nhẫn và bình tĩnh quan sát, giữ thái độ cởi mở với dòng chảy của sự việc. Anh không than vãn, cũng không trốn tránh. Anh luôn tìm thấy những điểm sáng trong mọi tình huống, tìm cách giải quyết vấn đề thay vì than vãn.
Cuối cùng, anh Bình đã tìm được một công việc mới, phù hợp với kinh nghiệm và kỹ năng đã được cập nhật. Đó là một công việc đầy thử thách, nhưng anh đón nhận nó với sự tự tin và niềm vui. Anh nhận ra rằng trong cuộc đời mình, chiếc cốc luôn đầy một nửa. Khi anh mất đi công việc cũ, thì anh lại có cơ hội để khám phá một công việc mới đầy tiềm năng.
Và khi mọi thứ đã dần ổn định, vào một buổi chiều bình yên, anh Bình ngồi bên vợ và con trai, nhấp một ngụm trà. Anh cảm nhận được sự tĩnh lặng, an yên trong tâm hồn. Anh biết rằng chính thái độ sống lạc quan, tích cực đã giúp anh vượt qua giông bão. Anh đã trở thành một người mạnh mẽ và là nguồn cảm hứng cho những người xung quanh. Cuộc đời có thể đầy rẫy bất an, nhưng chính sự lạc quan sẽ là điểm tựa vững chắc để ta bình yên giữa những xáo trộn.