Bữa thấy người ta đọc, đọc vài lần thấy mơ hồ, như thực tại, những vẫn đăng, để mọi người mơ hồ theo
Thơ của cụ Bùi Giáng. Cám ơn đã lắng nghe.
Em về mấy thế kỷ sau
Nhìn trăng có thấy nguyên màu ấy không
Ta đi còn gửi đôi giòng
Lá rơi có dội ở trong sương mù?
Những thương nhớ lạnh bao giờ
Đường thu chia ngả chân trời rộng thênh
Đây phồn hoa của thị thành
Đây hồn thuỷ thảo khóc tình ngửa ngang
Càn khôn xưa của riêng chàng
Xưa đài vũ trụ thiếp mang riêng mình
Bây giờ đón bước em xinh
Sầu đau nhan sắc bất bình ra sao
Bài thơ này nằm trong tập thơ Mây trắng của đời tôi (1989) - Lưu Quang Vũ
Sau lưng là vạt nắng là blog được đăng trên gocsuyngam, một blog được bạn mình khám phá ra hồi lớp 10, mình cũng kiếm được một bài để đọc.
Cảm giác như là ngày xưa, mình sẽ chê giọng bây giờ là "già" 😂
https://soundcloud.com/nuartskywalker/vat-nang-sau-lung
Đây là giọng mình hồi còn cấp 3
Thật hoài niệm, đúng là một chặng đường thú vị...
Từ Nơi đây có tâm hồn tôi ❤
Ảnh bìa: Ảnh mạng từ ngày xưa đã dùng, chả biết của ai 🙄
Có một người tôi yêu hơn tất thảy
và một vài bài thơ khác của Nguyễn Thiên Ngân
Chúc bạn có những giây phút vui vẻ vào cuối tuần.
Tui phải làm việc đây.
Ảnh nền: [MV] 검정치마(The Black Skirts) - 'EVERYTHING'
Mình đọc bài thơ Hà Nội buồn như một bản tình ca và một vài bài thơ khác của Trần Việt Anh.
Trần Việt Anh sinh ngày 3/8/1989 tại Hà Nội, tốt nghiệp trường Trung học Phổ thông Chu Văn An và ngành Ngân hàng tại trường Đại học Thăng Long. Việt Anh là cây bút quen thuộc với bạn đọc báo Hoa học trò tại chuyên mục Trà sữa cho tâm hồn. Hiện nay anh là phóng viên – biên tập viên mục thơ của báo Sinh viên Việt Nam phát hành thứ Hai hàng tuần. - thivien
Liệu có bài thơ nào mang âm hưởng lạc quan hơn, dù có buồn?
Ảnh nền: Hoa Cải của tác giả Nguyen Thi Hoai Thuong
Từ yêu cầu đọc bài thơ của một bạn Ngọc giấu tên.
Bạn có thể gửi yêu cầu đọc thơ vào email của mình: leeboykt@gmail.com.
Yêu cầu có từ tháng 10 nhưng mình lạc mãi mà không thu âm được, vì tự bản thân mình luôn muốn ghép bản nhạc nào đó vào. Biết là sẽ không thể hiện đúng tinh thần ban đầu của bài thơ đâu, nhưng trong lòng cứ muốn tìm kiếm cái cảm giác hòa nhịp giữa nhạc nền và giọng nói. Nó như một cảm giác lạ, sống trong một thước phim vậy.
Nay thu âm, lại thấy cái cảm giác hòa mình vào thanh âm và cảm xúc.
Bởi vì không thể quên - Nguyễn Phong Việt
Tập này không có nhạc nền.
Để yêu cầu mình đọc một bài nào đó, plz email tới: leeboykt@gmail.com
Ở lại đi - Đi qua thương nhớ
Tác giả: Nguyễn Phong Việt
vocal: lucas
Đọc một bài thơ của nhà thơ Lưu Quang Vũ.
Trong một ngày cuối hạ.
Ảnh minh họa: Tranh của họa sĩ Lê Thanh Sơn
Không phải lỗi của hoa hồng vàng
Nguyễn Phong Việt » Đi qua thương nhớ (2012)
Chỉ những chiếc lá mới biết - Nguyễn Phong Việt
Bốn mùa qua đi, trời đất thay đổi. Mùa thu như tiếng gọi của giấc mơ chiều trong trẻo. Cám ơn những người đã luôn bên tôi. https://www.facebook.com/noidaycotamhontoi
tôi nhìn thấy ánh nắng vàng rực nhưng trong trẻo cất tiếng hát từ mặt trời buổi sáng. Cái ấm áp của nắng và sự mát mẻ thanh khiết của hơi mưa còn sót lại từ buổi đêm hôm qua như gột rửa tâm hồn mình.
Những áng mây ở phía xa thì đầy màu sắc và bông lên màu trắng ngần giữa nền trời rất rất rất xanh... Chim hót vang và tiếng đài phát thanh mỗi sáng.
[...]
Cảm ơn các bạn đã lắng nghe
Cảm giác trống rỗng này. Rất lâu rồi mới xuất hiện.
Giờ tôi chỉ ước có 1 chiếc xe, chất ít đồ đằng sau.
Rồi cứ thế chạy về phía mặt trời. Hoặc ngược lại. Không sao. Đều là vô định cả thôi...
Lấy cảm hứng từ podcast của blog Chuyện kể từ những chuyến đi, mình làm ep này để bắt đầu cho những ep tiếp trên anchor
"Câu hỏi thăm khách sáo và xã giao ấy hóa ra có lúc lại trở thành một niềm mong ước. Ước mình có thể hỏi, còn người ta, có thể trả lời mình, lạnh lùng cũng được, xa lạ cũng chẳng sao. Miễn là trả lời, miễn là đứng trước mặt nhau bằng xương bằng thịt."